1001 bài thơ tình Nghèo, vì con nhà nghèo nên mất em/anh | Anybook.vn

(iini.net) Những bài thơ về cái nghèo: Số phận nghèo khổ, kiếp người nghèo khổ, con nhà nghèo,… Ngoài ra còn có các bài đồng dao. bài thơ tình buồn Nói về những gia đình đang gặp khó khăn vì họ không thể ở gần những người thân yêu của mình.
![]() |
Những bài thơ về cái nghèo. |
Mục lục
Bài thơ về cái nghèo: Không phải tôi ..
Thơ: Tùng Trần
Hoặc nếu không, tình yêu của tôi đã kết thúc
Chỉ là một lời chia tay cuối cùng
Tôi xuống thuyền để đi theo Vu Quy’s stay
Tôi đi trên đôi chân nặng nề
Mơ ước hôm nay chìm vào im lặng
Em cười sao môi vẫn đắng.
Vì tiền mà con đường chia đôi.
Tôi đến với bạn mà không phàn nàn
Bởi vì tôi nghèo, tôi xứng đáng
Nhưng tại sao đau buồn luôn chỉ có một mình?
Dù có bao nhiêu ước mơ giờ đã vụt mất
Những kỷ niệm xưa hiện về mỗi đêm
Đôi khi đau mắt rất nhiều
Chợt có giọt sầu
Giấc mơ đầu tiên có thể kết thúc như thế nào?
Khi trái tim anh cho em tất cả
Trách tôi sinh ra trong bao gian khổ của cuộc đời.
Vì tiền..các giấc mơ đã chia lìa.
Thơ: Giao tiếp
Thơ: Phan Hạnh
Nhìn thấy một cô gái dịu dàng khó có thể bỏ qua
Tôi vẫn còn nghèo và bất lực
Mơ ước được trở thành một người bạn với tâm hồn khao khát
Nhanh chóng tâm trí ngừng thờ ơ
Vua đau khổ luôn được khắc ghi
Sự hối hận bị mắc kẹt không được dập tắt
Tình yêu ích kỷ hoặc các vấn đề
Đi đến thế giới trong mơ.
![]() |
Những bài thơ về cái nghèo. Xin lỗi tội nghiệp! (ảnh: internet) |
Thơ Nghèo: Nhớ làm chi
Thơ: Huyền Trang
Đừng quên tôi còn buồn hơn
Người anh nghèo không nơi nương tựa
Đừng mơ những giấc mơ về tình yêu
Rồi chúng ta phải chịu đựng những đêm cô đơn
Đừng quên những đám mây chiều trên mái tóc của bạn
Bao nhiêu ngày ném và quay
Hành khách bị trễ tàu
Quên khúc tình ca sâu lắng
Đừng quên gieo quá khứ
Tôi luôn luôn, bạn không thích tôi
Đây là ước mơ cá nhân của tôi
Cô ấy không thích đôi môi xinh và má hồng
Đừng nhớ tôi, nữ hoàng tội nghiệp
Cuộc sống đầy nắng và sương
Để lại một phần buồn
Vầng trăng thật mỏng khiến trường canh thu rơi.
Bài thơ: CÓ MẶT TRĂNG
Thơ: Hoài Thương
Có lẽ đến lượt tôi
Những giấc mơ của quá khứ tan tành
Chúng ta hãy nói lời tạm biệt từ đây
Tình nghèo nên mồ côi hạnh phúc
Hãy dành tình cảm cho mọi người
Từ đây, khoảng cách không giống nhau
Đi đông người, đừng ngại
Để đêm sầu còn vương!
Làm cho mọi người già đi
Cả hai đều có cùng một phần trăng tròn
Từ đây, hãy chia nó thành hai
Dẫu biết trăng buồn, thật đau!
Tôi giấu cay đắng trong lòng
Trái tim cô đơn … lại mỏng manh
Đừng chôn vùi quá nhiều kỷ niệm
Vì lòng người đã thay đổi!
Tôi cầu chúc bạn một cuộc sống bình yên
Bạn bè để đổi lấy tiền …
Em quay lại xóa hết ngày xưa
Hãy để trái tim bạn ngủ yên!
Bài thơ: Tạm biệt NHƯNG Tôi Nghèo
Thơ: Nguyễn Nhơn
Làm ơn, tại sao bạn lại rời đi và ra đi?
Lòng yêu nước lúc bấy giờ
Sống bên nhau, yêu nhau dù chỉ vì tiền
Biển cạn, núi khô cạn, núi non bị mất.
Hẹn hò trọn đời, không gì ngăn cản được
Tình yêu của chúng ta, em có nhớ anh không?
Tại sao bây giờ tôi lại quên?
Đó có phải là một kỷ niệm thân thương?
Khi đã yêu, chúng ta đã nói không còn đường lui
Và bây giờ tôi nói từ ly
Vì đâu, hãy nói cho tôi biết
Vì duyên số hay vì anh nghèo?
Nếu bạn nói tôi nghèo
Tình bạn với anh em không có tương lai
Vì vậy, từ bây giờ chúng ta phải tách ra
Tôi chọn lấy một người có nhiều tiền
Cha mẹ cô ấy nghèo và không có tiền
Tôi chỉ cung cấp cho bạn tình yêu tuyệt vời
Bạn đi và tôi giữ nó trong tim
Những dấu hiệu của mối tình đầu nhiều ngang trái.
![]() |
Bài thơ tình nghèo: Cũng vì nghèo mà mất (ảnh: internet) |
Thơ: Phận nghèo
Thơ: Huyền Phan
Lô của tôi nghèo và sa sút
Một mình tôi phải gánh hai vai nặng nề
Sông sâu nhảy vào băng
Bao nhiêu rắc rối đeo bám cơ thể tôi
Phần bé mềm và mềm
Sao níu vai anh khó quá.
Đêm dài thở dài
Tại sao ông trời lại nở ra và đào thải thân xác ra ngoài.
Làm việc chăm chỉ cả ngày
Tôi hy vọng số tiền đủ để nuôi đứa con thứ hai của tôi
Dạ dày của tôi nhìn bạn là khô
Tìm hiểu khi nào nên “trẻ lại” trong cuộc đời
Hơn! Đời người cũng vậy
Tại sao tôi lại phải chịu cảnh ngược lại
Xanh dài … Yêu nghiệt quá
Hai loại khác nhau của cùng một loài.
Thơ Nghèo: VÌ SAO BẠN LẠI LÀM ĐƯỢC?
Bài thơ: Tình cỏ đầy sầu
Bao nhiêu tuổi những chiếc lá đang đợi bạn
Thức dậy vào ban đêm để trải qua cơn đau
Mùi cũ giờ không còn nữa
Đời như cây lau cuối chiều.
Gió thổi và rơi từ từ
Nắng mưa làm hư thân.
Tôi đã nghĩ tình yêu là bình yên
Đó là thời điểm tốt để quên đi tình yêu.
Nhà tôi có một bức tường lá đơn sơ
Bị xé rách trên mép cỏ
Sau đó, không có đủ bạc và vàng
Thế là cuộc tình sớm tan vỡ.
Bạn còn muốn gì nữa để được ở bên nhau?
Ngồi lại ôm nỗi nhớ anh ơi
Anh nhìn cô ấy thật nhanh trên đường đi
Đau tim, đau tim.
PHÂN PHỐI TAY
Thơ: Tùng Trần
Tôi sinh ra trong một gia đình nghèo khó với quần áo mặc trên người
Tôi biết số phận của mình nhưng tôi không dám yêu ai
Cuộc sống lạnh giá là một cuộc đấu tranh sinh tồn
Hãy chúc bạn một ngày mai tươi sáng
Đôi khi bạn nhìn xung quanh mình
Nhưng trái tim tôi chứa đầy nước mắt
Nó cũng diễn ra theo cùng một cách
Tại sao mọi người vui và buồn?
Vì vậy, niềm tự hào khiến tôi sợ hãi hơn
Nhưng ai muốn ôm mãi
Nếu có, chỉ cần đi qua
Giấc mơ nhỏ để giảm cơn đau ở bụng
Tôi biết so sánh với thế giới
Không có hoa văn hay thổ cẩm cầu kỳ
Cơ thể xấu, lời nói sai
Tình yêu là hoàn toàn không thể
Năm tháng trôi qua, cuộc sống của tôi vẫn không thay đổi
Hãy mang nỗi buồn vĩnh viễn với một tâm hồn sâu thẳm.
![]() |
Bài thơ em nghèo không dám yêu anh. (ảnh: internet) |
CUỘC SỐNG THIẾU THỐN
Thơ: Tùng Trần
Tuổi thọ máy hàn theo tháng năm bền lâu, mãi mòn.
Mơ nhiều nhưng không yêu
Vì nhà bị sập mái kém
Anh yêu em rất nhiều .. người đẹp xinh đẹp
Trong những năm qua, tôi chỉ nhìn thấy những người bạn
Ngay cả khi lời yêu muốn kết thúc với bạn
Hãy trút bỏ nỗi buồn của bạn
Hãy tưởng tượng cảnh nghèo đói chìm trong im lặng
Có những lúc môi mặn chát.
Khi tôi không gặp bạn một ngày
Như chiếc lá khô rơi lặng lẽ trên bậc thang
Nỗi nhớ của tôi cũng chìm trong nước mắt
Em yêu anh nhiều lắm .. em muốn kết hôn
Và cả từ nghèo, vì vậy tôi luôn sợ hãi
Nếu bạn sẽ cô đơn một ngày
Bạn theo ai trên thuyền ra bến?
Những giấc mơ không bao giờ trở thành hiện thực
Vì kiếp nghèo .. chữ tình trôi mãi.
Mục Nghèo đói
Thơ: Nguyễn Hạnh
Tôi quá nghèo để chăm sóc cho bạn
Vậy nên buông tay anh chúc em hạnh phúc
Tôi đang ở với người khác bây giờ
Đầy rẫy những người giàu mà khốn nạn như tôi!
Ngày đầu yêu nhau, ta cùng nhau mộng mơ.
Hơi buồn nhưng chúng tôi rất vui
Nhưng cuộc sống của tôi không biết
Tôi đã thay đổi cuộc sống giàu có!
Bạn là người duy nhất chỉ trích tôi mãi mãi
Quần áo luôn có trên thị trường
Ăn uống tạm ổn
Không phải là một nhà hàng tốt đẹp mà tôi đã đến!
Bây giờ tôi đã quen với một cuộc sống đàng hoàng
Với lụa, disco và rượu mạnh
Đưa tôi vào một chiếc xe hơi sang trọng
Ăn mặc lần lượt là hàng hiệu!
Bao nhiêu đêm tôi thức trắng đêm
Lặng lẽ khóc vì sao cuộc đời đen bạc
Tiền công của công nhân là ba đồng và ba đồng.
Không quá vui phải không?
Và từ bây giờ, tôi không thể đặt tên
Bởi vì tôi chọn những nơi giàu có để đi
Tôi muốn giữ cho bạn yên lặng trái tim tôi
Miệng thì cười nhưng lòng thì lạnh!
Thực tế của xã hội ngày nay cũng gần giống như vậy, việc không thể nhập học cũng là một rào cản lớn đối với tình yêu. Mời các bạn cùng xem thêm những tác phẩm mới viết về tình yêu dang dở hơn là chữ NGHÈO.
xem thêm: Một bài thơ hay về cái nghèo, một bài thơ về người nghèo nhưng không hèn.
Bài Thơ Tình Buồn – Vì Nghèo Ra Đi Tập 01
Nghèo nàn …!
Bài thơ: Kẻ ngu si Thủy Chung
Tôi biết, vì vậy tôi không trách bạn
Bởi vì tôi không giàu như họ
Vì vậy, tình yêu như gió
Cuối cùng thì bạn cũng rời bỏ tôi
Tôi đã đánh mất tuổi trẻ của mình
Chỉ cần tưởng tượng người đã chạm khắc bức tranh
Rồi từng ngày niềm hy vọng lớn dần
Tốt rồi, tình yêu của tôi nhanh chóng phai nhạt
Để đêm buồn rơi lệ
Đau như cả trăm nhịp tim
Nick vẫn sáng nhưng im lặng
Chỉ có bạn vẫn đang xem
Kiểm soát nỗi đau cũng là vì tôi nghèo
Nên tôi đành nghe lời kẻ đã gieo trái đắng.
Nhìn những kỉ niệm xưa người ta đã trao
Lần cuối cùng và sau đó ném nó xuống sông
Tôi chúc bạn một hạnh phúc mới ấm áp
Tôi sẽ nhớ ngay cả khi tình yêu không hoàn hảo
Mùa xuân đã đến hân hoan với muôn cánh chim bay.
Tôi cố gắng cười, nhưng tim tôi đau nhói.
Cập nhật thêm …
1001 Bài thơ tình vì con nhà nghèo mất anh / em
Gửi bởi
Trịnh Thanh Biên, trong